"Chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm. Anh đi đâu, em sẽ theo đó".
Đó là những lời mà bà Ida Straus đã nói với chồng mình, ông Isidor Straus khi bà chuẩn bị lên chiếc thuyền cứu hộ No.8 tàu Titanic. Tuy nhiên, phút cuối cùng, người phụ nữ này đã thay đổi quyết định và ở lại với chồng mình.
Trước hành trình định mệnh trên con tàu Titanic, 2 vợ chồng đã nổi tiếng vì tình yêu mãnh liệt và niềm gắn bó dành cho nhau. Ông Isidor thường đưa vợ đi du lịch. Kể cả khi người chồng bận đi công tác hay có việc không ở cạnh vợ, họ vẫn viết thư qua lại hỏi thăm nhau.
Bà Rosalie Ida Straus vốn là một người Mỹ gốc Đức, sinh ra tại thành phố Worms, Đức vào năm 1849. Ở tuổi 22, Ida đã kết hôn với chồng mình là ông Isidor Straus, một thương nhân người Mỹ và đồng chủ sở hữu cửa hàng Macy. Gần 40 năm cuộc đời hạnh phúc, hai người luôn dành cho nhau những tình yêu thương nồng nàn.
Đó là những lời mà bà Ida Straus đã nói với chồng mình, ông Isidor Straus khi bà chuẩn bị lên chiếc thuyền cứu hộ No.8 tàu Titanic. Tuy nhiên, phút cuối cùng, người phụ nữ này đã thay đổi quyết định và ở lại với chồng mình.
Trước hành trình định mệnh trên con tàu Titanic, 2 vợ chồng đã nổi tiếng vì tình yêu mãnh liệt và niềm gắn bó dành cho nhau. Ông Isidor thường đưa vợ đi du lịch. Kể cả khi người chồng bận đi công tác hay có việc không ở cạnh vợ, họ vẫn viết thư qua lại hỏi thăm nhau.
Bà Rosalie Ida Straus vốn là một người Mỹ gốc Đức, sinh ra tại thành phố Worms, Đức vào năm 1849. Ở tuổi 22, Ida đã kết hôn với chồng mình là ông Isidor Straus, một thương nhân người Mỹ và đồng chủ sở hữu cửa hàng Macy. Gần 40 năm cuộc đời hạnh phúc, hai người luôn dành cho nhau những tình yêu thương nồng nàn.
Cặp đôi ông bà Isidor và Ida Straus đã mãi nằm xuống dưới đáy biển.
Đầu năm 1912, 2 vợ chồng đã có kỳ nghỉ đông tại châu Âu và dành phần lớn thời gian của họ tại Cape Martin, miền nam nước Pháp. Đến đầu tháng 4, họ quyết định trở về lại nhà tại thành phố New York trên con tàu RMS Titanic. Đó cũng là lúc, bi kịch cuộc đời họ ập đến.
Khi con tàu Titanic đâm vào tảng băng trôi, mọi người chạy hết lên boong tàu để cố gắng lên phao cứu sinh. Do tình cảnh chen chúc đông đúc, thuyền trưởng quyết định để cho phụ nữ và trẻ em lên trước. Bà Ida đã được đưa lên con thuyền cứu sinh số hiệu 08. Sau đó, ông Isidor đã được sắp xếp một chỗ cạnh vợ mình vì sở hữu chiếc vé hạng thương gia nhưng người đàn ông đã từ chối "đặc ân này".
Ông nói với Colonel Gracie với giọng khẳng khái: "Tôi sẽ không đi trước những người đàn ông khác".
Bức tượng điêu khắc tưởng niệm ông bà Straus bởi nghệ sĩ Augustus Lukeman.
Ida kiên quyết nhường chỗ cho cô hầu gái mới thuê từ Anh, Ellen Bird. Ida đã nhường áo lông cho Ellen và nói rằng bà không cần nó nữa. Kể cả khi Colonel Gracie và những người bạn khác thuyết phục, bà vẫn từ chối và nói rằng mình sẽ không bao giờ rời xa chồng mình.
"Chúng tôi đã sống cùng nhau thì sẽ chết cùng nhau".
Và cuối cùng, 2 vợ chồng ông Ida và bà Isidor đã đứng trên con tàu đấy, ôm nhau và nhìn mọi người dần lên phao cứu sinh. Những nhân chứng của vụ chìm tàu đã miêu tả cảnh tượng như "một thước phim đẹp nhất về tình yêu và sự chung thủy dành cho nhau". Cả hai đã qua đời khi con tàu chìm xuống.
Thi thể của ông Isidor Straus đã được tìm thấy và mang về Halifax, Nova Scotia trước khi chuyển về New York. Còn bà Ida đã chìm xuống biển sâu và mất tích mãi mãi.
Tại công trình tưởng niệm ông bà Straus, Woodlawn, Bronx, New York, Mỹ, có một bia đá với câu trích dẫn nổi tiếng từ tác phẩm "Song of Solomon":
"Dù bao nhiêu nước cũng không bóp nghẹt tình yêu, dù bao nhiêu cơn lũ cũng không thể nhấn chìm nó".